Liveaholic Group
Would you like to react to this message? Create an account in a few clicks or log in to continue.

Nhật Ký của Hy

Go down

Nhật Ký của Hy Empty Nhật Ký của Hy

Post by Admin Thu Oct 08, 2015 8:35 pm

1.

Nhớ một hồi ức rất xa, có chuyện tình người kể, có dòng đời trôi lay lắt phía sau những hơi thở trầm mặc, êm ấm.

Những lúc tưởng niệm về những con người như vậy, không còn buồn nữa. Nó đến thì đến, rồi hết cơn nhớ lại bỏ đi. Không còn muốn nén mọi thứ lại vào trong. Chia ly, tổn thương, sau cùng vẫn chỉ gói ghém trong một thời khắc đã lạc loài. Còn nhớ những ngày ở đây đã từng vui thế nào, thì bây giờ tâm tư toàn tĩnh lặng.

Những thời đã xa, gom lại làm chi, rất buồn.


2. Gần đây không còn viết được nữa. Những câu từ lòe bịp cứ vơn vởn đâu đó quanh mình. Mình gần như không còn cảm nhận được sự thật trong những câu bản thân đã nói nữa. Mọi thứ cứ tuôn qua, rồi mất dạng khi ngày khép lại. Lắm lúc vớ một thứ đã từng viết bừa trong quá khứ, không thấy mình của quá khứ, chỉ thấy những vệt mờ ảo sáng tối đan xen, mình ở đâu trong những ô xiên chéo đó, mình ở đâu trong những nút cao thấp, những quãng dài ngắn, buồn vui của dòng đời?

Mình cần thời gian để đọc sách. Cần thời gian để tĩnh tâm hơn. Cuộc sống cần nhiều hơn sự thư nhàn, chứ không phải là tích tụ những ồn ào hối hả. Có thể, đứa con của thành phố này vẫn còn đủ trẻ để ham vui và bồng bột. Nhưng mình hiểu, những lộng lẫy xa hoa không bao giờ tồn tại dài lâu. Chỉ có sự thật là trường tồn. Và bác ái với chính mình là cách thức để tồn tại khiến cho kiếp sống vơi đi sự vô nghĩa, phi lý.


3. Nhớ Jen đến điên.

Chỉ có lúc này đây, tôi mới tin là mọi cơn đau đã bắt đầu ngấm vào mình. Tôi mở ra những hành trình đi tìm cô, dù tôi biết, mọi nỗ lực lúc này đều mang tên tuyệt vọng. Tôi đã có những ngày tháng dư dả cơ hội để làm tốt cái điều đấy, nhưng tôi không làm. Và bây giờ nó rời khỏi tôi, xa lánh tôi, còn tôi thì chìm đắm trong sự ân hận tột cùng.

Tôi đã viết trong một file của mình như thế này,

"

Cô ấy ra đi như một chuyến tàu đặt sẵn trước lịch trình, lăn bánh trong cơn mưa dầm dề của mùa thu vàng lá, vàng úa cả thời gian. Tôi vẫn hằng ấp ủ giấc mơ được nhìn thấy Jemma đứng đợi mình ở một bến xe không tên của Saigon. Ngắm cô ấy thơ thẩn trong sắc hoa run rẩy của ban chiều đỏ nắng. Nhìn mái tóc cô ấy bị gió cuốn rối bung mù, chỉ chừa lại khuôn mặt khả ái vẫn lem luốc ánh buồn trong nụ cười ngơ ngác.

Lúc ấy tôi đã biết mình mãi mãi không thể thoát ra khỏi mùa thu năm đó.

Jemma. Cô là hiện thân của mọi hối tiếc trong tôi. Là dấu tích vàng son của tuổi trẻ một thời rồ dại. Là mơ ước, là khát khao trọn vẹn tinh nguyên trên những chặng đường tôi đã đi qua. Là tất cả những điều tròn trĩnh nhất trong quá khứ, là chiếc lá vàng ngủ yên những chiều muộn, chờ tôi trở về, trong quá khứ xa xôi tôi không còn cơ hội chạm tới nữa.

"

Ở đó, Jen sẽ là Jemma của tôi nhé.
Admin
Admin
Admin

Posts : 2
Join date : 2015-10-08

https://lg2000.rpg-board.net

Back to top Go down

Back to top


 
Permissions in this forum:
You cannot reply to topics in this forum